Cựu thuyền trưởng đội tuyển Anh có những chia sẻ về quá khứ và những dự định trong tương lai
Sau 15 tháng rời xa áp lực của đội tuyển Anh, Gareth Southgate trông thoải mái và vui vẻ hơn, thường xuyên cười và nói chuyện nhẹ nhàng. Tuy nhiên, khi ông ngồi dưới ánh đèn sân khấu, có thể thấy rõ rằng mọi điều ông làm đều có mục đích, không chỉ để quảng bá cho tự truyện sắp ra, mà để truyền đi một thông điệp còn sâu sắc hơn. Đây là hình ảnh của một người không bao giờ từ bỏ những nguyên tắc của mình, dù phải đối mặt với những khó khăn lớn nhất.
Những Bài Học Được Đúc Kết từ Thất Bại và Chiếc Áo Gile
Sự kiện gặp mặt lần này, cùng với cuốn sách “Dear England”, không chỉ nói về những gì Gareth Southgate tin tưởng, mà còn là hành trình ông cố gắng biến những niềm tin đó thành hình động. Tất cả được kể lại qua những dấu mốc trong cuộc đời ông, từ khi còn là cậu bé quan sát ông nội, một cựu lính Thủy quân Hoàng gia căn thẳn đánh bóng đôi bót, cho đến khi trở thành cầu thủ chuyên nghiệp và đội trưởng ngoại hạng Anh ở tuổi 23.
Câu chuyện áy tiếp tục qua cú sút hỏng penalty định mệnh tại EURO 1996, quãng thời gian làm HLV thất bại ở Middlesbrough, và thậm chí cả khoảnh khắc đời thường khi ông cùng con trai đấu tranh về việc có nên mặc chiếc áo gile tại World Cup 2018 hay không. Mỗi giai đoạn đều để lại một bài học, và chính sự kết nối giữa chúng đã hình thành nên con người Southgate của ngày hôm nay.
Gareth Southgate và chiếc áo gile mang tính biểu tượng tại World Cup 2018
Từ ông nội, Southgate học được tính kỷ luật và sự khiêm nhường. Từ những năm tháng ở Middlesbrough, mà ông gọi là “quyết định vừa tối tệ vừa tuyệt vời nhất trong đời tôi”, ông hiểu ra giá trị của việc dám đối thoại, đặc biệt là trong những tình huống khó khăn. Cú sút hỏng năm 1996 giúp ông nhận ra sức mạnh của sự kiên cường và niềm tin vào quy trình, thứ giúp các vận động viên để định cao giữ vững phong độ trong áp lực tốt độ.
Cuối cùng, câu chuyện về chiếc áo gile, ban đầu chỉ là cách ông che đi vết mồ hôi dưới cái nóng ở kì World Cup 2018 tại Nga, lại trở thành biểu tượng cho hình ảnh một HLV bình tĩnh, gần gũi và điểm đạm. Với Southgate, mỗi chi tiết, dù nhỏ nhất, đều gắn liền với một triết lý sống: học hỏi, thích nghi và không ngừng tiến về phía trước.
Sức Mạnh Hàn Gắn Một Quốc Gia Và Cái Giá Phải Trả
Tất cả những bài học đó đều có giá trị, nhưng điều khiến Southgate trở nên khác biệt là những gì ông đã chọn để làm với chúng. Ông nhiều lần nhấn mạnh rằng mình là một người Anh với niềm tự hào sâu sắc. Ông coi thời gian làm HLV đội tuyển Anh là một sứ mệnh để hàn gắn đất nước, thông qua đội tuyển bóng đá nam.
Chính ý thức về một mục tiêu lớn lao hơn bóng đá đã thôi thúc Gareth Southgate viết bức thư ngỏ “Dear England” (Nước Anh thân mến) trước thềm EURO 2021. Bức thư không chỉ là lời gửi gắm đến người hâm mộ, mà còn là lời khẳng định về những giá trị mà ông tin rằng người Anh nên hướng tới: sự đoàn kết, lòng bao dung và tinh thần tôn trọng lẫn nhau trong một thời kỳ đất nước chia rẽ.
Southgate thừa nhận việc bị chỉ trích các CĐV Anh ném bia vào người là dấu hiệu cho thấy thời gian của ông đã kết thúc
Từ một HLV bóng đá, Southgate đã trở thành một người truyền cảm hứng, nói về bản sắc dân tộc theo cách gần gũi và chân thành hơn cả nhiều chính trị gia khác. “Dear England” sau đó trở thành tên của một vở kịch và cuốn sách, nhưng trên hết, nó khẳng định vị thế của Southgate không chỉ là một nhà cầm quân, mà còn là một người lãnh đạo có tư tưởng, người dám dùng tiếng nói của bóng đá để gắn kết và chữa lành cả một đất nước.
Tuy nhiên, chính bức thư này—biểu tượng cho tinh thần đoàn kết và lòng nhân ái—lại vô tình trở thành ranh giới khiến hình ảnh của Gareth Southgate thay đổi trong mắt một bộ phận người hâm mộ. Khi đội tuyển Anh thất bại tại EURO 2024 ở Đức, làn sóng chỉ trích cuối cùng đã dâng lên. “Bị ném bia vào người ở Cologne có lẽ là dấu hiệu cho thấy đã đến lúc tôi nên rời đi,” Southgate nói với khán giả trong buổi trò chuyện ở York, kèm theo một nụ cười chua chát. Cả khán phòng bật cười, nhưng đó là tiếng cười xen lẫn nỗi buồn, khi tất cả đều hiểu rằng ông đã khép lại một chương đầy cảm xúc trong hành trình cùng tuyển Anh.
Tình Cảm Bên Bỉ và Con Đường Phía Trước
Southgate đã trải qua những thời khắc tuyệt vời nhất, nhưng ông cũng đã phải chịu đựng những khoảnh khắc buồn, như việc bị chỉ trích bởi những người hâm mộ của mình. Việc ông đã vượt qua mọi thất bại, trở nên mạnh mẽ hơn và duy trì các nguyên tắc của mình trong suốt quá trình đó, đã khiến ông trở nên khác biệt. Điều đó cũng tạo ra một tình cảm thực sự từ người dân Anh, như những người có mặt trong khán phòng York ngày hôm đó.
Họ đã dứng dậy vỗ tay khi ông bước ra. Nhưng khoảnh khắc xúc động nhất lại đến vào cuối buổi trò chuyện, khi ông nói về tương lai của mình. Sau khi khéo léo trả lời câu hỏi đã trở nên quá quen thuộc về liệu ông có muốn dẫn dắt Manchester United hay không, Southgate chuyển sang một chủ đề hoàn toàn khác.
Ông bắt đầu nói về giới trẻ Anh, về những khó khăn họ đang đối mặt, và khẳng định đó là điều ông thực sự quan tâm. “Đó là niềm đam mê của tôi,” ông nói. “Đó là nơi tiếng nói của tôi có thể tạo ra khác biệt.” Khi ông chia sẻ tầm nhìn đó, khán phòng im lặng lắng nghe, rồi bùng nổ trong trường phao tay. Mọi người dường như nhận ra rằng, sau tất cả, ông vẫn là người muốn đóng góp cho cộng đồng và đất nước, tuy nhiên chỉ có điều, chương tiếp theo trong hành trình áy có thể sẽ nằm ngoài thế giới bóng đá.
